Một ngày phá bếp!!!!

Hiếm có hôm nay cả hai vợ chồng được nghỉ, nên bày đồ ra quậy phá phòng bếp bằng món bánh cuốn chơi, thế là lần đầu tiên cả hai cùng dậy sớm lúc 7h để mò đi chợ, xách khoảng 4, 5kg đồ về, bắt đầu về nhà phân công ra:

1/ Nước chấm:

Mèo: Chết, quên mua chanh rồi!!!

Chuột: Lấy dấm thay vào đi.

Mèo: Giờ mày muốn làm kiểu giã hay kiểu bằm?

Chuột: Làm kiểu gì tùy mày, nhưng mà đây ăn thấy dở là chụp hình lên fb cho mọi người vô xỉa xói đó.

=> Đáp án cuối cùng: Do nước chấm quá ngon nên cuối cùng không có vụ up ảnh lên fb, aka nhờ đó Mèo cũng không bị xỉa =)))))))

.

2/ Nhân bánh:

Mèo: Mày băm nấm hương với hành tây đi, tao bào củ sắn cho.

Chuột: Ừ!

5 phút sau.

Mèo: Thôi mày sang bào củ sắn đi, tao băm đồ thay mày.

Chuột: Mày khôn quá vậy, tao băm hết đồ rồi thì mày nói câu đó hả?

Mèo: Tại mày làm ít quá à ~~~ Xong sớm thì qua phụ người ta với chứ.

Chuột: Thì tao băm bằng máy mà, bấm nút tí là xong. Có trách thì đi trách trên thế giới không có ai phát minh ra cái máy bào đồ ăn cho mày thôi.

Mèo: Ông trời không công bằng!!!!!!

Chuột: Thôi bào lẹ đi rồi tao xào nhân.

=> Kết quả, công sức của mèo yêu ta đây đã được đền đáp, phần nhân ngon dã man *Cười tủm tỉm* (Thật ra thì ta chỉ có bào củ sắn, toàn bộ công đoạn còn lại con chuột làm hết =)))))))))

.

3/ Tráng bánh:

Mèo: Bột xong rồi nè!

Chuột: *Giơ chảo múa may* Bắt đầu thôi, hãy xem Yan Can Cook ta trổ tài.

Múc bột, tráng nhẹ lên mặt chảo.

3 giây sau . . .

Mèo: Sao tao thấy hình như thiếu cái gì đó . . . .

5 giây sau . . .

Chuột: *hoảng hồn* Chết cha, tao quên đậy nắp. Đưa giùm tao cái nắp chảo coi.

Mèo: Nhà mình làm gì có cái nắp chảo???

Chuột: Lấy hết nắp ra xem có cái nào lớn lớn đủ úp không.

Cả hai cuống cuồng đi tìm đồ.

10 giây sau, một mùi gì đó thoang thoảng khắp phòng bếp.

Chuột: Chết rồi, bánh cháy!!!

Mèo: Yan Can Cook kiểu gì vậy, cháy bánh m* nó rồi kìa!!!!

Chuột: Yan Can Cook chuyên làm đồ Trung Hoa, lần đầu làm đồ Việt, cháy là chuyện bình thường.

=> Cái bánh đầu tiên, lủng một lỗ bự bên phải, bên trái dày cộm, mặt trên vàng vàng trắng sữa, mặt dưới đen thui :((((((((((

.

Mèo: Thôi lấy tạm cái lồng hấp này đi.

Chuột: Ờ, thôi túng thế phải tùng quyền vậy.

=> Cái bánh thứ hai, chín đều hai mặt, màu trắng bóng rất đẹp, mỗi tội nó dày như một xấp bánh tráng sữa, lúc cuốn nhân thì nứt thành mấy mảnh luôn. =)))))))

.

Mèo: *Vỗ vai an ủi* Thôi quá tam ba bận, cố lên!!! Lần này cho ít bột thôi.

=> Cái bánh thứ ba, cũng như cái bánh thứ hai, nhưng có tiến bộ rằng, một nửa mỏng một nửa dày =))))))

.

Chuột: Mua cho tao miếng đậu phụ để tao tự sát. Mất hết danh dự đầu bếp rồi ~~~~~

Mèo: Mày thật kém cỏi, xê ra, để tao.

Chuột: Mày làm bao giờ chưa? Tao đây dù rằng bây giờ làm không tốt nhưng cũng đã có kinh nghiệm làm rồi.

Mèo: Tao nhìn trên tivi mấy lần rồi, mà hồi nhỏ tao đi ăn bánh cuốn thấy người ta làm hoài chứ đâu. Coi nè.

=> Cái bánh đầu tiên của ta, chính thức thành món ăn xứng đáng được dùng làm biểu tượng cho Cái Bang luôn. Lý do, tại mỏng quá, bột chưa dàn đều hết đã chín, nên cái bánh lỗ chỗ lõ chõ như áo ăn mày. *Khóc*

.

Sau 10 cái bánh đầu tiên.

Mèo: Thật là sỉ nhục cho một kẻ được mệnh danh là con gái của thiên tài nấu ăn như tao, tao không làm nữa!!!

Chuột: Mày là con ghẻ thì làm sao giống được. Nhưng mà tao cũng điên rồi nha, tao cũng không làm nữa. Ném hết đi!!!

Nhưng sau khi nhìn thấy đống nhân còn quá trời, còn đống bột, rau sống, nhất là bát nước chấm ngon lành, cuối cùng . . . . Thôi kệ xác nó, đằng nào cũng cho vô bụng, để ý đẹp xấu làm gì, ăn luôn!!! Thế là cả hai luân phiên nhau cho ra lò những cái bánh độc nhất vô nhị, với độ dày mỏng khác nhau, nhưng điểm chung là xấu đến đau đớn và nát như đậu hũ non bị bể.

.

4/ Dọn bàn

Cắt bánh, xếp nem chua và rau sống lên.

Mèo: Cũng không đến nỗi nào.

Chuột: Trừ việc nó không khác nào phở nát trộn thập cẩm.

Mèo: Làm gì đến nỗi, nó chưa nát thành phở mà. Thôi, bắt đầu xử thôi, sáng giờ chưa ăn gì.

.

5 phút sau miếng đầu tiên.

Mèo: Rau sống ngon quá đi.

Chuột: Công nhận ngon thiệt, ăn không đã ngon mà chan nước mắm vô ăn cùng càng thêm ngon.

.

Miếng thứ hai.

Chuột: Trùi ui nem chua hết sảy luôn.

Mèo: Công nhận chỗ này làm nem ngon đó chứ. Ăn hết rồi mình đặt tiếp đi.

.

Miếng thứ ba.

Chuột: Nhân bánh ngon quá hà, công nhận ta giỏi quá!!!

Mèo: Ăn nhân bánh không cũng là mỹ vị.

.

Miếng thứ tư, cuối cùng cả hai cũng chịu động đũa vô cái vỏ bánh.

Chuột: Khỉ gió, cái này là phở chứ bánh cuốn cái gì. Giờ mà cắt thành sợi làm thành phở xào béng rồi còn đâu.

Mèo: Khác chút, cái bột bánh mình còn cho bột năng với bột bắp, phở nó không có hai cái bột này.

Chuột: Thì có khác mấy đâu.

Mèo: Mà sao nó nhanh khô vậy ta, tao nhớ bánh cuốn nó đâu có khô nhanh vậy.

Chuột: Chắc tại không có nắp đậy để hấp hơi đủ nên bánh nó không ướt.

Mèo: Ờ, như vậy là tại không có nắp chứ không phải tại tụi mình.

Chuột: Đúng, cái mẻ bánh này hỏng là tại chảo không có cái nắp. Hay nói đúng hơn là vì siêu thị nó không bán nắp kèm với cái chảo.

Mèo: Nếu vậy thì lỗi là tại bên sản xuất nó không thiết kế cái nắp cho cái chảo.

Chuột: Như vậy món này hỏng là tại thằng cha sản xuất, cái chảo này của công ty nào vậy?

Mèo: Tao đâu có nhớ, hình như hồi đó mua ở chợ TQ.

Chuột: Thảo nào, tiền nào của nấy, mua đồ ở đó thì nó không có cái nắp là đúng rồi.

Mèo: Nhưng mà nó rẻ, với lại xài đã được hai năm rồi nhưng chưa bị tróc lớp chống dính, chưa nói giữ nhiệt vẫn còn tốt.

Chuột: Nói thẳng là ham rẻ đi. Xời ~~~

Mèo: Chứ giờ đi giữa hai cái chảo bự bằng nhau, một cái 18 đô với một cái có nắp 40 đô, mày chọn cái nào? Thế chẳng hóa ra nội cái nắp còn đắt hơn cái chảo hả?

Chuột: . . . . . . . Kệ nó, nói tóm lại lỗi không phải của tụi mình, là tại cái chảo!!!!

Mèo: Ừ, thôi thì hãy còn những thứ khác ngon, ăn lẹ đi còn dọn.

Dứt lời, cả hai quay sang nhìn cái bếp . . . . te tua tan tành không còn gì luôn. Nhìn lại đĩa bánh, tự dưng hổng muốn ăn nữa ~~~~~ (Tại ăn xong thì phải đi dọn, lười mà =))))))

.

5/ Sau bữa ăn

Chuột: *Đang lên fb* Vậy mà vẫn có người khen tụi mình nè.

Mèo: Ai vậy?

Chuột: Tiểu Lạc.

Mèo: Trời ơi đọc cái stt của mày mới thấy, tụi mình chưa chụp hình!!!

Chuột: Mày muốn up cái hình nhục nhã đó lên hả?

Mèo: Thôi, tao không ngu như vậy.

Lên twitt, một đống notifications.

Chuột: Có cái gì hay mà lắm noti vậy?

Mèo: Tại . . . hôm qua tao đi khoe khắp nơi là hôm nay tụi mình làm bánh cuốn, ngon còn hơn nhà hàng năm sao, còn mời mọi người đến nhà ăn nữa.

Chuột: Mày liều quá vậy? Hên là hôm nay tụi nó không đến đó.

Mèo: Ờ, hú hồn thiệt. *Bấm list noti ra* Tụi nó đòi tao up hình lên. Chết cha, giờ sao???

Chuột: Tao hông biết, mày gây chuyện thì tự lo.

Mèo: Tất cả là tại mày, mày hứa chắc như đinh đóng cột là món này mày làm nhiều có kinh nghiệm lắm rồi, đảm bảo ngon hơn nhà hàng ~~~

Chuột: Thì đúng mà, mấy lần trước tao làm đến ông Lu còn khen, lần này là ngoại lệ, tại vì không có cái nắp.

Mèo: Chứ lần trước mày làm bằng cái gì?

Chuột: Tao làm bằng cái chảo nhà ông Lu.

Mèo: Ổng mang chảo sang đây hả?

Chuột: Ừ, ổng mua một cái chảo hấp sang đây thuê tao làm để mang đi tán gái, lộn, tán giai.

Mèo: Tán kiểu gì?

Chuột: Thì ổng đem đồ tao làm rồi đi khoe rằng đó là ổng làm.

Mèo: Rồi cái chảo đó đâu?

Chuột: Ổng mang về rồi.

Mèo: Sao mày không giữ lại?

Chuột: Tiền ổng thuê tao làm chỉ có 30 đô, cái chảo tận hơn 50 đô, tao mà giữ là tao phải trả cho ổng 20 đô, mày nghĩ ta muốn giữ nó lại hả? Mày nên biết lúc đó tao đang kẹt tiền, mama chưa gửi cứu viện sang, nên tao mới phải đi làm thuê cho ổng, tao sao có thể đưa không 20 đô chứ.

Mèo: Sao mày không nói với tao để tao đòi?

Chuột: Lúc đó mày đang đi du lịch Alaska còn gì.

Mèo: Mệt quá, thôi kệ nó, ăn xong rồi, đằng nào cũng vô bụng mình rồi. Không nói nữa.

Chuột: Ờ, nói chung lỗi là tại cái chảo nó không có nắp, không phải lỗi của tao với mày.

Mèo: Đúng. Tụi mình vô can vụ này. Có chửi là chửi cái đám sản xuất không có tầm nhìn xa trông rộng.

Chuột: Ừ. Vậy thôi, xong việc, giờ đi mua bia về nhậu đi.

Mèo: Đi, đi mua bia về uống. AAAAAAAA!!!!

Chuột: Gì vậy? Bị con gì cắn mông hả?

Mèo: Hông phải, móng tay của tao bị gãy rồi!!!!

Chuột: Ai bảo để móng dài làm chi, chắc là lúc nãy xài dao vô tình cứa phải rồi gãy đó, mà khoan, mày đâu có dùng dao kéo gì đâu mà gãy?

Mèo: Có mà, lúc nãy có cắt với bào củ sắn.

. . . . . .

Chuột: Rồi cái móng gãy đâu???

Mèo: Giờ ta mới phát hiện ra là bị gãy móng, làm sao ta biết cái mảnh móng gãy nó ở đâu?

Chuột: Mày đừng có nói . . . . lúc mày bào nó bị rớt ra nha . . .

Mèo: Ờ, dám vậy lắm. Xí, nếu mà nó bị rớt ra lúc bào thì nó sẽ bị rơi ở . . .

. . . . . .

Chuột: Mày hại chết tao rồi, cái móng đó mà vô dạ dày là nó cứa đứt dạ dày luôn đó.

Mèo: Mày làm như chỉ có mày bị hại, tao cũng ăn mà, tao cũng đâu phải không biết cái móng đó rơi vô dạ dày thì sẽ xảy ra cái gì đâu ~~~~

Chuột: Thôi rồi, giờ làm sao?

Mèo: Hay đi uống thuốc xổ rồi để nó đi ra ngoài theo chu trình tự nhiên?

Chuột: Mày điên à????

Mèo: Chứ giờ sao?

Chuột: Đi, tao với mày đi nhà thờ.

Mèo: Tao không có theo đạo chúa.

Chuột: Tao cũng đâu có theo, nhưng mà nhà thờ gần nhất, đi, tao với mày đến đó cầu nguyện cho cái móng đó không vô bụng tao.

Mèo: Vậy còn tao? Mày ác vừa thôi.

Chuột: Tội lỗi là từ mày, vậy nên phạt mày cũng phải chịu.

Mèo: Tao chém chết con chuột nhà ngươi!!!

Nhào qua, mèo chuột đánh lộn!!!!

.
.
.

Bla bla bla, câu chuyện tiền bánh cuốn, bánh cuốn – ing và hậu bánh cuốn đã hết, cám ơn mọi người đã theo dõi, còn việc kết quả cái móng nó chui vào bụng ai thì đến giờ chưa biết. Chắc phải chờ đến mai. Mong bà con phù hộ cho cái móng nó không chui vô bụng ta.

Giờ ta đi chỉnh sửa bộ móng đây, lúc nãy đánh lộn với con chuột bị gãy thêm ba cái móng nữa rồi. :(((((((((((((((((

P/S: Độ chính xác của câu truyện ở trên là . . . . 100%, vì nó vừa mới xảy ra.

29 responses

  1. sặc… cái này gọi là đỗ lỗi cho hoàn cảnh rồi

    11/05/2012 at 9:29 pm

    • Đúng đó, tại hoàn cảnh nó không biết trả lời hay kêu oan nên cứ đổ hết tại nó!!!

      11/05/2012 at 9:38 pm

    • Đâu có đổ lỗi đâu, cái lỗi vốn dĩ là tại cái đám thiết kế và sản xuất cái chảo nó không cho cái nắp vô. Chon nên việc này không phải đổ lỗi mà là truy tìm lỗi *gốc*

      11/05/2012 at 9:46 pm

    • Ha ha, lần sau làm nhớ xem kỹ cái chảo nha, không có cũng nên ráng đi chôm về đó, làm xong là phải up hình lên cho mọi người cùng chiêm ngưỡng đó

      11/05/2012 at 10:01 pm

      • Nếu đẹp sẽ up, còn nếu như hôm nay thì có cho vàng bọn ta cũng không dám, nhục nhã lắm =)))))))))

        11/05/2012 at 10:09 pm

        • == ầy, từ từ rồi sẽ đẹp mà

          12/05/2012 at 9:57 am

  2. Yu trong sáng

    Dù là ai nuốt phải cũng nhớ ghi chú đầy đủ cảm giác khi nó “ra” để làm tư liệu thực tế cho mấy đoạn mãnh liệt trong truyện nha *dặn dò*

    11/05/2012 at 9:50 pm

    • Oa ~~~~ Yu thật là biến thái quá đi ~~~ *Che mặt chạy*

      Cái móng tay nó có 2 cm chứ mấy, ở đâu ra mà có cảm giác gì ~~~~

      11/05/2012 at 9:53 pm

      • Yu trong sáng

        Đừng coi thường 2 cm chứ, nhỏ thế nhưng em nó cũng đủ làm nên chuyện rồi, chỉ cần thò đầu nhọn ra một tí là đủ có cảm giác =))))))

        11/05/2012 at 9:57 pm

        • Sao ta thấy Yu của chúng ta có vẻ sành sõi chuyện này quá vậy???

          11/05/2012 at 10:00 pm

          • Thì ta đã nói rồi mà ~~~ Lúc nàng đi vắng cô ấy mang bầu mấy đợt rồi ~~~

            11/05/2012 at 10:02 pm

          • Yu trong sáng

            Có lần nào đẻ ra được đâu, toàn bể giữa đường :))
            Có vẻ sành sõi là nhờ sức tưởng tượng của ta tốt quá thôi *ngại*

            11/05/2012 at 10:05 pm

          • Sao bể bầu hoài vậy cô????

            11/05/2012 at 10:09 pm

          • Yu trong sáng

            Hồng nhan bạc phựn mà *chấm nước mắt*

            11/05/2012 at 10:15 pm

          • Đến Yu mà còn thế, kiểu này ta không nên mang bầu, không thì ta sảy thai nhiều đến mức không rời giường được mất ~~~~

            11/05/2012 at 10:21 pm

      • 3cm ~~~~

        11/05/2012 at 9:58 pm

        • Đừng có nói quá, ta vừa đo thử cái móng chưa gãy rồi, mới có 2,4cm thôi nha ~~~~

          11/05/2012 at 9:59 pm

    • Cô khuyên cái kiểu gì vậy??? Cô có kinh nghiệm hơn bọn tôi à nha, mang bầu mấy lần rồi mà ~~~ Vợ chồng bọn này là còn ham vui, chưa có kinh nghiệm đẻ đúm được như cô ~~~~

      11/05/2012 at 9:57 pm

  3. sao từ màn cái bánh – móng tay rồi giờ xuống đây nó thành bầu bì vậy các cô nương = =”

    có dịp qua thăm vc nhà này, tốt nhất nên để mình xuống bếp = =”

    11/05/2012 at 10:53 pm

    • Này ~~~ Vợ chồng tôi là chuyên gia bếp núc đó nhá, chỉ lâu lâu giở trời thôi ~~~~

      11/05/2012 at 11:20 pm

  4. *vỗ vai an ủi*
    lần sau cố lên sis, đừng mua hàng TQ để nó d cái nắp đậy bánh =))

    12/05/2012 at 12:44 pm

    • Bên này 60% là hàng TQ đó, nhưng đỡ hơn là phần kiểm dịch và kiểm tra chất lượng thì rất cao, nên không bị nhiễm độc như ở VN

      13/05/2012 at 9:15 pm

  5. số của nhà sản xuất thiệt là khổ, đã làm đồ cho xài còn bị đổ thừa :)))))))))))

    mà cuối cùng nàng đã biết số phận của cái móng ra sao chưa, có 2cm nhưng mờ cũng nguy hiểm nha, nó cắt trúng cái gì thì mệt á.

    12/05/2012 at 1:12 pm

    • Đến tận giờ thì cả hai vợ chồng đều vẫn còn bình an, nên . . . hú hồn =)))))))))

      13/05/2012 at 9:17 pm

  6. *lăn ra cười*
    *lăn đi về*
    hí hí hí ~~~ :”>

    12/05/2012 at 7:45 pm

  7. CUối cùng….sau khi xem 2 vợ chồg múa chảo ==> ta quyết định ko hèm vào bếp mần chi, thèm cứ ra quán ăn cho rùi hic hic

    13/06/2012 at 1:46 pm

    • Nàng ra quán được, bọn ta sao dám ra quán, một đĩa bánh cuốn bên này nếu ra tiệm ăn được một đĩa đủ cho MỘT BỮA ĂN BÌNH THƯỜNG là ngót mất mỗi đứa gần 20 đô đấy, trong khi đi mua đồ về làm ăn no nê mà chỉ tốn có 12 đô cho cả hai ~~~

      15/06/2012 at 11:48 pm

      • các nàg thật đág thươg ah. nhưg kệ, mần thía cho nó thú

        16/06/2012 at 12:21 am

Leave a reply to Tiểu Hắc Miêu Cancel reply